-nè , chưa thấy ai như cô ..biết bao nhiêu đứa muốn tôi mời đi ăn mà không được , còn cô thì lại nói xiên , nói xỏ .
hắn cau mặt nhìn tôi .
-không nói nhiều , tôi muốn đi ăn bây giờ ...cô không muốn vì chuyện cỏn con này mà nội dung cuốn sổ này bị tiết lộ chứ .?
..lại cuốn sổ , sao lúc nào hắn cũng lôi cuốn sổ ra để dọa dẫm tôi thế nhỉ ?
-nhưng mà tôi không thể đi được ..tôi bận nấu cơm cho gia đình .
giọng tôi van vỉ ..
-cô đùa tôi đấy à ..5 h rồi còn nấu cái gì ? ..đi ăn kem với tôi .
rồi hắn vất cái cặp lên giỏ xe tôi mà chẳng cần xin ý kiến gì ..con người hắn là thế đấy , kiêu căng , ngạo mạn , lúc nào cũng chỉ thích làm theo ý mình , không hề quan tâm đến ý kiến người khác.
-thôi được , nhưng chỉ ăn kem thôi nhé. tôi sẽ không đi chơi đêm với cậu đâu.
tôi ghép miệng..
-tôi không có ý đjnh đi chơi đêm với cô đâu..người ta tưởng tôi đi chơi với xác ướp Ai Cập mất.
Xác ướp Ai Cập...nổ não mà chết mất ,sao bao giờ hắn cũng đặt cho tôi biệt danh có liên quan đến xác chết vậy nhỉ?
-xuống xe được rồi đó.
hắn ra lệnh.
-xuống xe??????????
tôi giật tỉnh cả người
-con Dylan của cậu đâu..sao tự nhiên lại đòi đi xe đạp với tôi.
-xe hư quăng ở nhà rồi còn đâu.
hắn lầm bầm và ..
-Huy đó hả ? trời ạ , lần đầu tiên thấy cậu ấy đi xe đạp đó nha .
-Huy đi xe máy thì ngạo , đi xe đạp cũng dễ thương , chỉ có con su hào , bắp cải ngồi sau là đi xe gì cũng xấu thôi ,
-mắt tôi có vấn đề à bà ? sao tôi thấy có con phù thủy già nào sau lưng cậu ấy thế nhỉ ?
.....nói chung là đủ cả ...
đến đoạn lên dốc ...con trai là hay bị tự ái lắm , phải đánh vào điểm nào của hắn thì may thay hắn mới không bắt tôi dắt xe đi bộ lên cái dốc cao vời vợi này ...vậy là tôi nở 1 nụ cười hàm tiếu , e lệ :
-Huy à , nếu Huy yếu đuối , không có sức khoẻ thì thôi ...chúng ta đi bộ vậy .
Trái với dự đoán của tôi , hắn phóc xuống xe và cười đểu :
-đi bộ chứ sao nữa ?cô không phải là mẹ tôi , cũng chẳng phải là bạn gái tôi thì việc gì tôi phải chở cô ?
trời ạ , thiệt tình từ khi sinh ra đến giờ toio chưa thấy thằng nào lại ích kỷ ,nhỏ nhen , hẹp hòi như hắn ..vậy là tôi đành phải è lưng , è cổ dắt cả cái xe lên dốc ..còn hắn thì huýt sáo 1 bài tạp phí lù gì đó mà tôi chẳng biết .
ở tiệm kem ...hắn đưa tôi vào 1 tiệm kem mĩ có tiếng nhất nhì trong thành phố ..vì giá cả đắt đỏ nên tôi chưa vào ăn lần nào ..vì vậu đây sẽ là 1 cơ hội cho tôi ăn lại sức (có tốn tiền mình đâu mà sợ ?)
-cô cậu dùng kem gì ?
chị phục vụ trong bộ đồ dễ thương chìa menu niềm nở ..
-cho 1 ly kem chocolate .
Hắn nói và quay sang tôi :
-cô dùng kem gì ?
-ăn gì hả .
tôi lặp lại vì thú thật bây giờ tôi chỉ muốn ăn tất cả các loại kem thôi ..
-hỏi vớ va vớ vẩn gì vậy ? tôi mời cô đi ăn mà không có tiền abo cô ăn à ? nói nhiều ..ăn kem gì ?
vậy là tôi nói bằng giọng đỉnh đạc , to , rõ ràng :
-chị ơi , đem tất cả các loại ra luôn đi chị.
Huy trợn tròn mắt nhìn tôi .
-cô có ăn hết không mà gọi ?
-cậu sợ tốn tiền à ?
tôi cười khẩy ...hắn gạt phăng đi :
-tất nhiên là không ..nhưng mà lần đầu tiên tôi đi ăn lại thấy đứa con gái như cô .
-cậu thấy gì kệ cha cậu .
tôi trợn mắt đáp ...
các ly kem được bưng ra xếp cả 1 dãy trên bàn ..điều đó thu hút sự chú ý của mọi người ...chắc là họ ngạc nhiên về 1 con bé như tôi ..nhưng chẳng sao cả , tôi không có ý định ăn hết ..tôi sẽ ăn mỗi thứ 1 ít ..chắc tên Huy đau tiền lắm đây ..
Huy ngao ngán nhìn tôi chép miệng :
-sao này chồng cô chắc phải là giám đốc khách sạn ngàn sao nhỉ ?
-chuyện.
tôi múc 1 thìa kem cho vào miệng và nhe răng cười :
-mặt tôi đâu có *** tài như mặt cậu ...
lập tức Huy xua xua tay :
-ý tôi là thằng đó bán nhà vì cái miệng ăn của cô rồi 2 vợ chồng kéo nhau đem chăn , đem màn ra nằm ngoài trời , ngửa cổ lên nhìn sao mà.
15 phút sau , khi thấy tôi có vẻ không thể ăn thêm được nữa , Huy bèn gọi tính tiền..
nghía qua cái hóa đơn , tôi có thể thấy số tiền lên tới 6 con số...nó là quá lớn với tôi nhưng chắc là không đáng gì đối với 1 thằng nhà giàu như hắn.
Huy cầm lấy cái hóa đơn và đứng lên đút tay vào túi...tim tôi như muốn nhảy ra khỏi g ngực khi thấy mặt hắn hốt hoảng..hắn nhăn nhó nói với chị phục vụ :
-em quên tiền ở nhà rồi..hay chị để em cắm con bé này ở lại đây rửa ly cho chị nhé..
-KHÔNG.
tôi giảy nảy cả người lên trước lời đề nghị đó :
-em...em..không quen cậu ta...
chị phục vụ che miệng cười:
-thôi mà Huy , đừng đùa nữa...cô ấy sợ rồi kìa..
ủa? vậy là họ có quen nhau..tốt , Huy có thể kí sổ nợ được rồi...
gã Huy cười khì khì và lôi từ trong ví ra 1 tờ polime 500 ngàn....trời ạ , vậy mà bảo là quên tiền làm tôi vào dị mặt trước đám đông....ngại quá....đi ăn với hắn kiểy này , rụng tim mà chết sớm...
.....ra khỏi quán , hắn nhờ tôi cho hắn quá giang về nhà..nói là nhờ cho oai thì thôi , hắn ép tôi thì có ..
đúng là dân VIP có khác...hắn sống ở 1 khu dành cho giới thượng lưu , toàn biệt thự với những bãi cả xanh mướt trước nhà...
đến đoạn xuống dốc, hắn thả 2 tay ra..hệt trong phim '' nấc thang lên thiên đường '', đoạn 2 nhân vật chính đạp xe hồi nhỏ ấy ..chỉ có 1 điểm khác biệt không đáng kể là cậu bé không cười 1 cách gian manh như Huy lúc này và cô bé dễ thương đó không ngoác miệng gào rú như tôi:
-DỪNG LẠI ĐI , ĐỒ LƯU MANH , ĐỒ KHỐN NẠN , TÔI KHÔNG MUỐN BỊ CHÀ MẶT XUỐNG ĐƯỜNG.
'' RẦM ''
Chiếc xe đổ ập xuống..may mắn sao Huy bay ra 1 đằng , tôi bay 1 nẻo...không có chuyện đổ ập lên nhau...nhưng quần tôi đã bị rách ở đầu gối , và chỗ đó bị trầy xước làm tôi rát kinh khủng, thế là tôi khóc nức nở :
-CẬU LÀM QUẦN TÔI RÁCH RỒI,TÔI KHÔNG BIẾT ĐÂU..HU HU...TÔI ĐÂU CÓ GÂY THÙ CHUỐC OÁN GÌ VỚI CẬU ĐÂU...HU HU..
còn Huy thì bối rối thực sự , hắn ra sức dỗ dành :
-cô nín đi , đừng khóc nữa...người ra tưởng heo nhà ai mới đẻ xong đấy.
-TÔI KHÔNG BIẾT ĐÂU..QUẦN TÔI RÁCH RỒI ,...MẸ TÔI GIẾT TÔI MẤT..
tôi rống to hơn và nước mắt thì tuôn ra nhạt nhòa...giọng Huy hoảng thật sự :
-TÔI CÓC CẦN..TÔI LÀ TRẺ CON ĐẤY À? DÙ BÂY GIỜ CẬU CHO VÀNG , BẠC , KIM CƯƠNG , HỘT XOÀN THÌ TÔI VẪN CỨ KHÓC ĐẤY...HU.HỤ
(thực ra tôi đã bớt đau nhưng vẫn cố rống cho to để lần sau hắn không dám làm thế nữa và để trả thù cho những ngày tháng tôi phải làm tôi đòi cho hắn..
đột nhiên hắn cúi sát mặt tôi và trước khi tôi kịp phản ứng gì hắn đã kiss tôi 1 cái ( vào môi mới đau chứ )..có nằm mơ tôi cũng không thể ngờ được nụ hôn đầu đời của tôi lại dành cho hắn,...vậy là tôi thôi khóc và vội vàng đẩy hắn ra...
-sao thế? hết khóc rồi à?
cái thằng đểu đó hỏi...và điều tiếp theo hắn biết là tôi nhảy xổ vào người hắn , nắm lấy cái tóc được chải keo chẩng lên như tổ quạ lôi lấy ,lôi để:
-TÔI NÓI CHO MÀ BIẾT CON GIUN XÉO LẮM CŨNG QUẰN..CẬU LÀM TÔI ĐIÊN THỰC SỰ RỒI ĐẤY..CẬU CÓ BIẾT ĐÓ LÀ NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI CỦA TÔI KHÔNG?ĐỒ ĐỘT BIẾN GIEN , ĐỒ THIẾU NHIỄM SẮC THỂ , ĐỒ DÂM DÊ DÔ GIÁO DỤC..
rồi ức quá tôi đứng lên , dựng xe dậy và đạp về..suốt đời này tôi sẽ không tha thứ cho thằng đó...không bao giờ.
tối hôm sau , tôi lên nhà cái Hoa chơi...và chủ đề nó liên tục đặt ra tối nay chỉ xoay quanh Huy và Huy..điều đó làm tôi tức muốn ói mau luôn...vì thằng khốn đó dám cươp nụ hôn đầu đời của tôi... 1 nụ hôn mà tôi luôn tưởng tưởng ra là sẽ trao cho người mình yêu (Phong chẳng hạn ) trong 1 khung cảnh lãng mạn với thật nhiều cây xanh , ánh nắng chan hòa , chim ca hót líu lo..chứ không phải là ngã xe đạp , rách quần , trầy trụa đầu đầu gối, ngoác mồm ngoác miệng ra khỏi và bị thằng đó hôn 1 cách thình lình..kinh tởm..nghĩ đến đó là tôi đưa tay lên chùi miệng..nhiều đến nỗi con Hoa phải nhắc :
-bà làm gì vậy? có biết là sẽ bị trây môi không?
-thế hả?
tôi nói và cười giả lả...nghía qua cái đồng hồ..mẹ ơi..gần 10 h rồi , tôi vội vã đứng lên chfao nó ra về..
đạp xe một mình trên đường , tôi sợ kinh khủng..đường hôm nay vắng hơn mọi ngày và tôi thấy có mấy đám ở trên vỉa hè..không biết có phải hút chích không nhỉ..ghê quá.
-U.U.HAHA.
tiếng con trai ré lên sau lưng tôi..quay lại nhìn , là 2 thằng con trai đang đèo nhau trên xe đạp , chúng nhe răng cười vói tôi như cười với chủ, trông có vẻ khả ố..thế là tôi 3 chân 4 cang đạp thật nhanh..tim như muốn nhảy ra khổi g ngực..chúng vẫn tiếp tục bám theo tôi và trêu đùa , văng tục..
đến khi lên dốc , tôi đạp hết sức mình , không ngừng nghĩ....lúc ấy tóc tai tôi rối bù , mồ hôi nhễ nhại , mặt mày thì hốc hác..
-BAN. BẠN ƠI.
tôi kếu thật to khi thấy đằng trước có 1 bạn nam đang đạp xe , cùng hướng với tôi ,=.
cậu ta quay lại..trời , thật tình cờ và thật bất ngờ..đó là Phong , người mà tôi đã thầm thích (cái này có phải là duyên phận không nhỉ )..cậu ta ngỡ ngàng nhìn tôi :
-bạn là bồ Huy phải không?
-không , tụi tôi chỉ là ban..
tôi nói :
-bạn ơi , làm ơn giúp tôi với..có 2 thằng điên nào cứ đuổi theo tôi từ nãy đến giờ..
-đâu?
Phong ngơ ngác quya lại nhìn..nhưng không thấy ai cả...may quá , chúng đã bỏ đi rồi..
-để tôi đưa bạn về vậy..con gái đi đêm 1 mình nguy hiểm lắm..
-mình làm phiền bạn quá.
tôi nói mà không đấu được sự sung sướng trên mặt..Phong vẫn vậy..dễ thương và galang với con gái..người nhữ cậu ấy chác phải có hậu lắm..khác hẳn Huy : đểu , dê, vô hậu.
suốt quãng đường về , 2 tụi tôi nói chuyện với nhau về mọi chuyện liên quan đến trường lớp...cậu ấy có khướu ăn nói quá...người đâu duyên thế không biết.
-nhà mình đây rội
tôi nói vui vẻ và dừng xe lại trước căn nhà có cây nhãn...nhwung mặt tôi nhanh ng
chuyển sang cau có khi thấy Huy lù lù như thằng đù bên cạnh chiếc ARN mới cóng.
trước thái độ của Huy , Phong cũng không lấy gì làm vui vẻ lắm nhưng cậu ta vẫn quay sang tôi nở 1 nụ cười ngất ngây con gà tây :
-mình về Hằng nhé.
-Phong về cẩn thận ,
tôi khẽ khàng nói và trong lòng thì nguyền rủa tên Huy khốn kiếp đã đối xử 1 cách thậm tê với Phong dễ thương , hiền lành , đẹp trai , có tài như vậy..